Ngày cuối năm thảnh thơi, tôi có ngồi uống nước với một người anh làm công việc tự do ở quê. Anh làm mọi việc, ai thuê gì làm nấy nhưng đa số đều là những công việc nặng nhọc như đào đất, khoan cắt bê tông, đào huyệt, thậm chí là cả bốc mộ người chết. Sở dĩ, anh nhận nhiều việc làm vất vả như vậy là để nuôi gia đình, nuôi các con đi học. Hai con gái lớn của anh chị học bác sĩ đa khoa, con trai út cũng đang học đại học.
Nuôi ba con học đại học trong đó có hai con học Y, trong khi bố mẹ chỉ làm lao động tay chân thì đủ biết anh chị vất vả đến mức nào. Hai cháu lớn mới tốt nghiệp và đã làm bác sĩ của bệnh viện huyện ở quê tôi. Dù là bệnh viện huyện nhưng do vùng quê tôi nằm trong vùng kinh tế phát triển, dân trí cao bởi vậy bác sĩ đa khoa của bệnh viện huyện nhưng thực sự là niềm mơ ước của rất nhiều người.
Bên ấm trà nóng, anh cho biết, họ hàng nhà anh sắp có việc quan trọng. Số là con anh trai của anh, cháu 40 tuổi đã xây dựng gia đình và có ba con. Tuy nhiên hai vợ chồng không hợp nhau nên chia tay, vợ nuôi một đứa, chồng nuôi hai đứa. Dịp này, cháu anh quen một bà mẹ đơn thân ở trên Hà Giang và chuẩn bị sang Xuân sẽ làm đám cưới. Nếu như vậy thì chuyện cũng là rất bình thường không có gì phải để ý ở đây. Tuy nhiên, khi nghe anh nói thêm, tôi mới thấy được nhiều điều quý giá.
Anh bảo rằng, hôm vừa rồi cháu anh có đưa vợ tương lai về ra mắt. Anh với tư cách là chú ruột của chú rể đã nói với gia đình hai bên thế này: "Anh chị và cháu quyết định lấy con dâu đã có một đứa con như vậy thì phải chấp nhận để cho con của nó về ở cùng, bởi vì nếu mẹ xa con thì sẽ phân tâm, không thể toàn tâm toàn ý vào gia đình nhà chồng bởi vì nỗi lo cho con. Như thế gia đình sẽ gặp nhiều khó khăn.
Hơn nữa, nếu như người mẹ mà không cho con sống cùng thì con khổ đã đành, nhưng tư cách người mẹ cũng không ra gì. Bởi vì nếu người mẹ chỉ lo cho hạnh phúc của mình, nhưng lại mặc kệ con thì người như thế anh chị và cháu có nhận làm người trong gia đình của mình được không?".
Phát biểu này của anh được mọi người đồng ý. Một đám cưới sẽ được tổ chức vào dịp đầu Xuân này. Với bản thân tôi, suy nghĩ của anh như vậy làm tôi chỉ biết cúi đầu cảm phục, tôi thực sự cảm động. Không ngờ một người làm những công việc vất vả như thế, ít học như vậy, mà lại có suy nghĩ bao dung, có tình có lý đến nhường ấy.
Xã hội ngày nay, chuyện ly hôn dần trở nên nhẹ nhàng hơn. Không ai muốn nhưng nếu không sống được với nhau thì nên ly hôn, còn hơn là sống rồi làm khổ nhau. Tuy nhiên khi ly hôn thì phải chăm lo cho con cái mình. Không nên vì hạnh phúc của riêng mình mà bỏ quên hạnh phúc của con mình. Nhất là khi giờ đây người phụ nữ đã và đang được nâng cao vị thế trong xã hội.
Đúng là bố mẹ để đức cho con như lời các cụ đã dạy. Tại sao con anh lại đỗ đạt cao và cuộc sống hanh thông như vậy? Có thể chính tấm lòng bao dung như vậy nên anh đã để đức cho con cái mình. Con anh thật hạnh phúc khi có một người cha như vậy.
Ngoài kia, những cành đào, cành mận, cành mai cùng muôn hoa đang khoe sắc đón chào mùa Xuân. Suy nghĩ của anh thợ khoan cắt bê tông ở quê tôi cũng giống như một ly rượu mừng Xuân; một đóa hoa trong vườn hoa Xuân muôn ngàn sắc thắm.