Hầu hết mọi người đều không thích cuộc sống tiến theo từng bước, không phải là "hầu hết họ đều hài lòng với việc làm công làm thuê" mà "hầu hết mọi người không thể đảm bảo kiếm đủ tiền theo cách của mình". Vì vậy, họ chỉ có thể tìm một công việc và dành cả phần đời còn lại của mình để cống hiến như một tấm bảo hiểm.
Ai mà không muốn vừa có nhiều tiền, vừa được chơi vui vẻ. Còn giá trị sống thì một nửa được đo bằng tiền, nửa còn lại chính là tinh thần. Để sống, có một điều hiển nhiên đó là: bạn cần vật chất để duy trì cuộc sống của mình, cần cân bằng tâm lý để bản thân cảm thấy hạnh phúc. Hai thứ đó được gọi là nhu cầu vật chất và nhu cầu tinh thần.
Đi làm chính là tìm một công việc trong tầm ở xã hội hiện đại này, dành thời gian và sức lực, trí tuệ để đối lấy những vật chất để duy trì sự sống cho bản thân. Nếu bạn siêng năng và có năng lực, có thể tự nấu ăn, chạy nhảy, bơi lội mà không cần phải có thức ăn hay những phương tiện giao thông để di chuyển, thì tất nhiên, bạn chẳng phải đi làm làm gì cho mệt thân. Nếu sinh ra đã ngậm thìa vàng thì đương nhiên cũng không phải lo lắng gì về vật chất mà cứ nhìn thẳng vào nhu cầu mà đeo đuổi thôi.
Nếu công việc không phù hợp với ý định, sở trường, sở thích của bản thân, hay không đủ ổn để duy trì đời sống vật chất thì dĩ nhiên tinh thần cũng chẳng thể hạnh phúc nổi. Tôi cũng đã gặp những mẩu chuyện của vài người bạn bè. Một số sẽ không ngừng tìm kiếm những công việc mà họ thích để thoả mãn cả đời sống vật chất và tinh thần. Còn một số người sẽ tự thôi miên bằng cách: "Quá trình không quan trọng, chỉ khi công việc phải đạt được kết quả hoàn hảo mới có thể hài lòng" để khiến họ thích công việc mà họ vốn không ưa. Hầu hết họ sẽ lựa chọn làm một công việc nhàm chán, sau đó dùng số tiền kiếm được từ 8 hay 9 giờ công đó để làm cho khoảng thời gian khác trở nên ý nghĩa hơn. Tiết kiệm tiền mua đồ, tiết kiệm đi du lịch, tiết kiệm để mua nhà, mua xe, lấy chồng gả vợ chẳng hạn.
Ảnh minh hoạ
Có thể định nghĩa một cuộc sống hạnh phúc chính là: làm một công việc có thể giúp bạn nhận ra và khai thác thêm các giá trị tinh thần, hoặc kiếm tiền nhằm mục đích thỏa mãn cho quá trình theo đuổi giá trị tinh thần. Có người tìm được sự cân bằng giữa vật chất và tinh thần. Ví dụ như, để làm cho mình hạnh phúc, hãy gạch bỏ những nhu cầu tinh thần phù phiếm, chấp nhận kiếm ít hơn, hoặc làm cho mình giàu có về vật chất bằng cách hy sinh một chút niềm vui tinh thần. Cuối cùng, mỗi người đều có cách để bản thân hạnh phúc theo cách của mình.
Bạn không phải cá, nên bạn chẳng biết thú vui của loài cá. Nếu bạn là cá, bạn cũng chẳng thể biết được loài này thích gì, loài kia thích gì. Trong vũ trụ này, thậm chí chúng ta cũng chẳng phải một con cá.
Cha tôi đã làm việc ở một công ty trong 40 năm. Ông ấy hạnh phúc. Tôi thấy ông ấy hạnh phúc qua cách ông ấy trở về nhà sau khi hoàn thành công việc, khi đọc sách, uống trà, chơi cây kiểng. Còn mẹ tôi, bà đã thay đổi kha khá môi trường, và cuối cùng bắt đầu tự đứng ra kinh doanh. Bà ấy cũng rất hạnh phúc. Tôi cảm thấy rằng, tôi có thể phản ánh giá trị của mình theo cách nào cũng được, chỉ cần bản thân hài lòng.
Suy cho cùng, chỉ cần bản thân họ tìm được sự cân bằng về vật chất và tinh thần, vậy là ổn.